Dũng Linh đã đến tiệm may nhưng không gặp được Cầm Thư mà lại giáp mặt với Kim Cẩm. Với sự nhúng tay mua chuộc quan tòa của hắn, Dũng Linh không chỉ bị thua trong vụ kiện mà còn chịu hàm oan là ngụy tạo bằng chứng, dẫn đến việc chàng trạng sư bị cấm hành nghề cũng như bị sa thải khỏi hãng luật. Kim Cẩm mở lời hỏi thăm công việc của Dũng Linh nhưng cũng không quên châm chọc vào nỗi khốn khó của anh.
Đột nhiên bị tai nạn không thể đến trông coi tiệm vải, tại nhà riêng của mình, thầy Soạn đã gọi Cầm Thư đến để cho biết về tình hình sổ sách kinh doanh có dấu hiệu bị làm giả và ngân khố cũng đã bị ai đó bòn rút.
Người có thể thực hiện được những việc này không ai khác ngoài Kim Cẩm, hắn ta dùng tiền của tiệm vải để vung vào sòng bạc của mình. Mọi nhất cử nhất động của Kim Cẩm đều nằm trong sự quan sát của thầy Soạn và bà Ánh Xuân, họ vẫn luôn nghi ngờ danh phận thật sự của hắn ta và mong Cầm Thư đừng quá ngây thơ, non nớt mà đánh mất cảnh giác.
Nhưng dù có nghe được bao nhiêu lời từ thầy Soạn, Cầm Thư vẫn một mực bênh vực anh Hai và tin tưởng đó là người hiền lương, tử tế. Cô có cuộc hẹn cùng Hồng Xuân và đã bóng gió nói về việc có người cho biết Kim Cẩm không phải anh trai ruột của mình.
Trấn an sự hoang mang của Cầm Thư, Hồng Xuân liền hết lời ca ngợi điểm tốt của đồng minh và nói sang chuyện về Dũng Linh. Hồng Xuân kể với Cầm Thư việc Dũng Linh bị sa thải, cô còn nói thêm rằng Dũng Linh cùng với mẹ và cả cô Vân Anh – người được anh giúp ra tòa đã rời đi khỏi Bạc Liêu, nhằm kích động cho Cầm Thư tin việc Dũng Linh đã phản bội cô ấy để đến bên người khác. Điều này đã làm Cầm Thư ngỡ ngàng và đau lòng tột độ.
Sau khi nói giúp tiếng tốt về Kim Cẩm trước mặt Cầm Thư, Hồng Xuân đã đến tìm gặp hắn với yêu cầu được chia lợi nhuận có từ sòng bạc. Lý do để được chia chát của Hồng Xuân rất đơn giản – vì cô ta nắm giữ tất cả bí mật quan trọng và cả những chuyện xấu xa mà Kim Cẩm đã gây ra cho mọi người.
Không thể làm được gì khác, Kim Cẩm chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Dũng Linh đã đi mà không kịp gặp gỡ để thông báo với người thương, anh bồi hồi nhớ lại những kỷ niệm lúc ban đầu đầy bình yên và vui vẻ của hai người. Những hồi ức gắn bó đẹp đẽ bên cạnh Cầm Thư cứ thế hiện ra khiến anh thấy nhớ cô da diết.
Nhìn thấy chồng cứ mãi muộn phiền, vợ thầy Soạn đã hỏi han và mong ông có thể chia sẻ cho nhẹ lòng. Thầy Soạn kể hết mọi việc về gia đình ông Kim Phan và ông đã chắc chắn được việc Kim Cẩm là kẻ giả mạo, thứ ông thiếu chỉ là bằng chứng xác thực và dấy lên nghi ngờ chính hắn ta là kẻ gây tổn hại cho sức khỏe của bà Ánh Xuân.
Rất lâu không nhận được tin tức từ Kim Cẩm, Minh Chiếu đã xuống tận nơi để xem tình hình. Gặp lại ký giả khiến Kim Cẩm kinh ngạc và có phần ấp úng, hắn không ngờ Minh Chiếu biết rõ tường tận tất cả mọi thứ mình làm, đặc biệt là việc mở được sòng bạc lớn nhất xứ Bạc Liêu.
Mục đích chính của Minh Chiếu là muốn Kim Cẩm đưa cho số tiền lớn, sau khi thống nhất tiền bạc và đốc thúc việc chiếm gia tài, Minh Chiếu cho biết mình nắm giữ trong tay những giấy tờ chứng minh thân phận thật sự của Kim Cẩm để nhắc nhở hắn không được quên giao ước trước đây.
Nhưng khi rời đi, Minh Chiếu đã được một phen hoảng hốt khi suýt bị người của Kim Cẩm dàn cảnh cướp giật. Mối quan hệ giữa Kim Cẩm và Minh Chiếu đã gây sự chú ý đến với những người đang cùng thầy Soạn truy tìm sự thật về Kim Cẩm. Họ nhận ra giữa hai người đó rõ ràng có quan hệ đồng mình, cùng cấu kết với mục tiêu là chiếm lĩnh số của cải nhà Kim Phan.
Việc Kim Cẩm liên tục sai người tiêm thuốc an thần cho bà Ánh Xuân đã khiến thần trí của bà bất thường, lúc tỉnh lúc mê, hay bị mụ mị. Mặc dù rất lo lắng cho tình trạng sức khỏe của mẹ mình, nhưng Cầm Thư phải vắng nhà một thời gian vì lời nhờ cậy giúp đỡ trông coi ruộng đất ở xa của Kim Cẩm.
Sau khi Cầm Thư rời đi, mọi việc trong nhà đều phải thông qua Kim Cẩm. Con trai ông Năm Sương – người làm lâu năm rất được bà Ánh Xuân tin cậy đã đến nhà muốn gặp bà để cho biết những tin tức thu thập được về Kim Cẩm. Muốn tránh cho tên Kim Cẩm phát hiện ra sự việc, nhân lúc vẫn còn tỉnh táo bà Ánh Xuân liền nhờ vả ông Kim Chinh giúp đỡ mình và giữ bí mật.
Phần Dũng Linh, sau khi đi đến nơi khác sinh sống, anh bắt đầu hành nghề khuân vác. Trong một lần đến mua chén bát, anh đã nhìn ra được một vật cổ quý báu và dễ dàng mua với giá rất rẻ. Nhưng khi anh vừa sở hữu được thì gặp một người đàn ông đến xin mua lại với số tiền cao hơn. Tên chủ tiệm đã phát hiện ra giá trị thật của món hàng vừa bán, liền đòi lấy lại và giở thói côn đồ.
Nhờ sự nhanh trí, Dũng Linh đã đưa người đàn ông kia cùng mình tẩu thoát khỏi đám người truy đuổi.
Trở về nhà sau một tháng giải quyết công việc giúp anh Hai, Cầm Thư bất ngờ khi biết tin gia đình nhà thầy Soạn đã chuyển đi nơi khác vì con trai của thầy dính án tù tội. Thời điểm trùng hợp lạ kỳ này khiến Cầm Thư không thể ngừng suy nghĩ đến những lời trước đây thầy Soạn đã nói với mình và bắt đầu nghi ngờ rằng Kim Cẩm có liên can.
Nhìn thấy cha ngày càng suy nhược vì thuốc phiện, Cầm Thư hết lời dỗ dành mong ông chấp nhận mời bác sĩ đến xem bệnh tình. Được ông Kim Phan đồng ý, cô tức tốc chạy đi mời người đến thăm khám. Dù ông Kim Phan đã bắt đầu có mong muốn được cai nghiện nhưng điều đó đã bị Kim Cẩm kiểm soát, hắn ta uy hiếp cô Hồng và hứa hẹn sẽ sớm thả cô đi nếu có thể làm cho ông Kim Phan tiếp tục sử dụng thuốc phiện.
Cầm Thư vẫn luôn nỗ lực kiên trì giúp cha cai thuốc nhưng khi cô và mọi người vừa đi khỏi, cô Hồng liền lén lút tìm cách để thôi thúc cơn nghiện của ông Kim Phan và ông đã không thể kiểm soát được bản thân. Nhìn cảnh tượng đó, Cầm Thư vô cùng bất lực và phiền muộn khi giờ đây mọi thứ dường như đang cố cản trở cô, khiến những áp lực và mệt mỏi cứ luôn bao quanh cô gái trẻ.
Hồng Xuân luôn tỏ vẻ quan tâm và muốn chia sẻ cùng bạn mình nhưng khi nghe Cầm Thư nhắc đến việc cần Dũng Linh ở bên cạnh cho cô lời khuyên, Hồng Xuân liền dựng ra câu chuyện khác. Cô ta cho biết Dũng Linh đã nói với mình việc không còn muốn liên hệ quá khứ và muốn được quên hết mọi thứ, những lời nói đó khiến Cầm Thư càng thêm buồn tủi, cô rất mong Dũng Linh có thể xuất hiện và giúp mình thoát ra khỏi bế tắc.
Sau khi nhận được lá thư đầy tình cảm Dũng Linh gửi về nhờ giúp đưa tới tay Cầm Thư, Hồng Xuân cảm thấy chua xót khi người mình thích vẫn còn rất nặng tình với Cầm Thư. Về Kim Cẩm, hắn ta chỉ tìm đến Hồng Xuân khi muốn làm chuyện ân ái và cho rằng cô không đủ tư cách để hắn cưới làm vợ kèm theo đó là những lời mỉa mai về người mẹ đã mất của cô. Hồng Xuân mơ hồ xen lẫn tức giận, cô tự hỏi bản thân mình: “ Cuối cùng ta là gì” và vò nát cả lá thư chất chứa những nỗi lòng mà Dũng Linh đã gửi gắm.
Trước sự khinh khi và lợi dụng của Kim Cẩm, Hồng Xuân sẽ có hành động gì?